Breaking News

“Toà án lương tâm”: Đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài

Saovacuocsong - “Toà án lương tâm” – Một câu chuyện về ý nghĩa cuộc sống, cho ta hiểu được giàu nghèo không đánh giá được nhân cách của một con người. Phim ngắn cuối tuần phát trên THVL1 không chỉ mang đến cho người xem những giây phút đầy cảm xúc mà còn là những bài học về cuộc sống, cách đối nhân xử thế.

“Trên thế giới này, điều đáng ghét nhất chính là sự tham lam. Còn điều có ý nghĩa nhất chính là lòng khoan dung”. Cũng chính sự tham lam và lòng khoan dung đã nên viết nên câu chuyện tình bạn gần 30 năm của Bình, An, Trí và Dũng – những người bạn chung phòng kí túc xá.

Bốn cậu sinh viên đến từ những vùng quê khác nhau, sau gần 4 năm bên nhau họ từ lạ thành thân, đùm bọc giúp đỡ nhau trong căn phòng nhỏ. Trong 4 người, Trí có gia cảnh khó khăn nhất nên cậu cũng tự tách biệt mình ra khỏi mọi người, chuyên tâm học hành, thời gian rảnh thì đi làm thêm để có tiền trang trải việc học.


Cố gắng vượt khó học giỏi, làm tốt chờ ngày ra trường để đỡ vất vả hơn nhưng Trí lại bị “tai bay vạ gió”. Khi Dũng nói bị mất 1 chỉ vàng của ba mẹ gửi lên cho để mua xe đạp thì mọi ánh mắt nghi ngờ đổ dồn về Trí. “Tình ngay lý gian”, mọi lý lẽ dường như không đứng về phía cậu học trò nghèo.

Vào cái đêm chỉ vàng đột nhiên “biến mất”, Bình và An thì đi học, Dũng đi ra ngoài có việc và chỉ có Trí ở phòng vì bị sốt. Dù Trí bao nhiêu lần khẳng định mình không lấy, dù bạn bè đã xét hành lý của cậu và không thấy bất kỳ chỉ vàng nào nhưng chính sự nghèo khó đã vô tình trở thành cái cớ để bạn bè buột tội Trí. Nhất là khi nghe bác bảo vệ kể rằng có thấy Trí gửi đồ về quê, mọi bằng chứng như càng thêm chắc chắn.



Sau nhiều lần giải thích, biện minh, khẳng định mình không lấy cắp nhưng không một ai tin tưởng, Trí chọn cách im lặng. Bạn bè xa lánh, thầy cô trách mắng và nặng hơn là Trí không được xét tốt nghiệp với lí do hành vi đạo đức sống.

Ngày bao cô cậu sinh viên chờ đợi cũng đến, ngày được cầm tấm bằng tốt nghiệp, ai cũng vui mừng, phấn khởi, chỉ riêng Trí lũi thủi về quê với công văn được gửi thẳng về địa phương nhờ theo dõi và giáo dục. 25 năm sau, bộ ba Bình, Dũng, An đã trở thành những người thành công và luôn coi nhau như anh em.


Nổi trội nhất là Bình, nay đã trở thành tổng giám đốc. Cả ba về thăm trường, nhắc đến câu chuyện năm nào. Ai cũng thắc mắc Trí đang sống thế nào, đang làm gì ở đâu, nhưng không ai để ý đến ánh mắt của Bình dường như có một điều gì khó nói.

Một buổi sáng, Dũng nhận được một gói quà, gồm một chỉ vàng và một lá thư xin lỗi. Bất ngờ thay, chủ nhân bức thư đó chính là Bình – người đã rất nhiệt tình “vu oan” cho Trí hơn 25 năm về trước.


Sau khi Bình thừa nhận sự thật, cả ba đi tìm Trí để xin lỗi. Hơn 25 năm, chừng ấy thời gian Dũng và An nghĩ xấu cho Trí và ngưỡng mộ Bình – một ông tổng giám đốc thành công. Cũng chừng ấy thời gian Bình loay hoay trong “toà án lương tâm” của chính mình.

Và cũng đủ để Trí, cậu học trò nghèo ngày nào chứng minh được phẩm chất trong sạch của mình. Đủ để Trí khẳng định bản thân với nhiều thành tựu ở quê hương.


Sau gần 30 năm, Trí được thoát khỏi “bản án với tội danh ăn cắp”. Nhưng đối với Bình và cả Dũng, An, toà án lương tâm họ sẽ khiến họ day dứt suốt cuộc đời vì những điều đã gây ra cho Trí.

Phim ngắn cuối tuần sẽ tiếp tục lên sóng các tập tiếp theo, chuyển tải những câu chuyện, thông điệp ý nghĩa vào 19h50 Chủ nhật hàng tuần trên THVL1.


Nguyên Khôi

No comments